Tuy là chuyện cũ , lúc trước cô ấy kể lúc nằm ngũ thường thấy người đàn ông trung niên , mặt thì không nhìn thấy rỏ ràng mờ mờ ảo ảo , thường nhìn cô ấy ngũ chỉ nhìn thôi .... nhìn một lúc rồi bỏ đi , có lần cô ấy đi theo ... đến cầu thang thì biến mất .... nhìn xuống không thấy ai xung quanh cũng không có chỉ thấy anh chi và mấy đứa cháu đang ngũ . Khi mình hỏi cưới cô ấy , thì người đàn ông đó xuất hiện nhiều hơn và lâu hơn và đứng ngày càng gần , cô ấy nói chỉ nhìn thấy chứ không phản ứng gì được , tay chân giống như ai đó nắm lại . Rồi khi chỉ còn 2 tháng nữa cưới thì cũng như những lần trước đàn ông đó cũng nhìn , cô ấy kể lần này là người đàn ông đó nằm đè lên cô cô ấy và hôn lên miệng , cô ấy nói cố vùng vẩy nhưng tay thì bị đè nhưng lần này chân thì nhút nhíc được , cố gắn lắm mà cô ấy không thể nhìn thấy được mặt người đàn ông trung niên đó , cô ấy kể khi hôn lên miêng người đàn đàn ông đó nhả cái gì đó màu xanh vào miệng cô ấy , cuối cùng cô ấy cũng đạp người đàn ông đó văng ra , nhưng cô ấy vẫn không đứng dậy được , người đàn ông đó bỏ đi đến cầu thang rồi biến mất , cô ấy thoát ra chạy theo người đàn ông và kêu cứu anh chi nhưng không lên tiếng được ...........
Khi cô ấy kể cho mình nghe , mình cũng đi hỏi thăm , người ta chỉ ... đốt nhang khuấn vái quan âm bồ tát , niệm a di đà phật đến khi ngũ , hoặc khi gặp người đó thì niệm a di đà phật liên tục , và để thêm cũ tỏi bên cạnh ..... thì không thấy người đó xuất hiện nữa , không biết ai chỉ cô ấy để dao dưới gối nữa chứ ......