Trăng tẻ nhạt in nghiêng dòng sông khát

Tulang

Thành viên

Trăng tẻ nhạt in nghiêng dòng sông khát ….


Sông cũng sống đời sông

khát vọng nao lòng …
Từng chảy xiết qua thác ghềnh tuổi trẻ
rồi bềnh bồng trãi rộng mênh mông
chợt líu ríu luyến lưu khi thả mình về biển mẹ

Trăng cũng thế …
Thượng tuần treo háo hức
vằng vặc tím lòng đêm mười sáu thanh xuân
rồi cũng đến ngày trăng mòn thôi rạo rực
tẻ nhạt hững hờ buông thả gió xô trôi
Có ai hiểu mãnh trăng già thao thức
in nghiêng mình dòng sông khát đa mang

Tôi viết cho những ai hồn thả mộng mơ màng

tìm dĩ vãng chắt chiu từng sợi nắng
từng chiếc lá vàng từng dòng mực tím
để mang về ấp ủ trái tim yêu
để dệt sương đến tím thẫm trời chiều
trãi sóng bạc cho ấm lòng biển lạnh

Nếu có thể

xin bạn cùng tôi chia sẽ
những linh hồn ngụp lặn giữa sông trăng
cố rướn từng hơi mong ôm ấp chị Hằng
tìm chút ấm phủ trùm lên hoa cỏ
Chúng ta cũng mong chờ tình ai đó
dù con đò
vạn kiếp vốn hư vô ….

Tulang
 
Last edited by a moderator:

Tulang

Thành viên

Thiền


Hai chân khoanh kiết già,
tìm về bản ngã ....
Cột sống thẳng ... quán nhất trụ kình thiên,
quên hết ưu tư muộn phiền ....
Lặng nghe tim gõ nhịp ...

Từng nhịp ....
Từng nhịp ....
Nhịp gió ru trăng,
cồn cào mây trắng ...
Nhịp sóng ôm bờ
mặn đắng tình thơ ...

Không,
Tập trung ...
Tập trung ...
Đếm từng hơi thở ...
Một, hai, ba, bốn ....
buổi hồng hoang đất trời hổn độn
hay tóc ai rối bời nổi nhớ
Sao xót xa hơi thở
nồng nàn ...

Tôi,
chìm vào bản ngã ...
Lắng nghe con tim và dõi theo hơi thở …
Nhưng không tìm thấy hư vô,
như Phật dạy ...
Mà chỉ thấy con tim
rạt rào sóng vỗ
Và hơi thở
rạo rực mong chờ ....

Tulang
 
Last edited by a moderator:

kilantu84

Moderator
Hijjj, hoan hô,hoan hô, Tulang post mấy bài thơ, hay mà tình cảm rạt rào vậy.8->
Hiii, thật cám ơn vì những vần thơ hay!
 

Tulang

Thành viên
Vầng Trăng Khuyết

Biết nói gì em ơi
Khi mọi chuyện đã qua rồi
Trăng đã khuyết treo nửa trời dịu vợi
Em xa lắm lãng quên cùng người mới
Bỏ nơi này trống lạnh một mình tôi ...

Sông chẳng ngừng trôi
Cho tôi đếm nhịp bồi hồi
Sóng gợn nhẹ mân mê mảnh trăng đơn già cỗi
In bóng chập chờn dòng sông khát đam mê
Tôi biết giờ đây em có kẻ đưa đón đi về
Biết sao được khi tôi là người có lỗi
Nếu ngày đó tôi biết tình em mềm như sợi
Vương vấn tơ mành trước ngọn gió đưa
Nếu biết trước tính em hay hờn dỗi
Tôi đã dặn lòng không lỡ hẹn mỗi chiều mưa
Để hôm nay hối tiếc cũng bằng thừa
Tôi vẫn thế cả đời vương mang nợ
Yêu cho lắm chuốc vào lòng sầu nhớ
Ngẫn ngơ lòng khi vỡ mộng tình thơ
Tôi chẳng trách em chỉ ngao ngán thẫn thờ
Vì em cần lắm bến bờ tôi biết
Mà tình tôi cứ vắng xa biền biệt
Giữ chi buồn vằng vặc mảnh trăng em

Nhìn trăng khuyết tôi hiểu tình em xa xa lắm
Ngắm trăng in bóng nước tôi tiếc kiếp tơ tầm
Chắt chiu tháng ngày rút ruột dệt tình tôi
Cơn gió thoảng đứt tơ lòng làm sông buồn tím thẫm ....

Tulang
 

Tulang

Thành viên
Tiếc nuối ...

Biển chiều
tím như người
luống tuổi ....
Xa xa mặt trời chìm,
cố tỏa ráng hồng làm chiều thêm tím
Biển cuộn sóng ngầm,
giấu đi trống vắng
mênh mang
Vắng cánh buồm,
gió buồn
nhẹ thổi
Vờn nàng trăng treo nhợt nhạt
chếch lưng trời


Tiếc !
Ngày nắng hồng gió lộng ....
Sóng vờn nhau,
hẹn thủy chung đến bạc mái đầu.
Gió rít,
sóng cười hòa trong nắng.
Lớp lớp sóng cuộn trào
biểu dương
tình yêu và tuổi trẻ


Rồi một đêm kia ....
Trăng tròn mười sáu
treo cao
vằng vặc
nồng nàn
In bóng mình lên biển,
không gợn áng mây che
Ngây ngất,
biển lặng người không gợn sóng
Cho bóng nàng
trọn vẹn
tím đêm trăng


Hết rồi ....
Ráng hồng đã tắt,
phố biển đã lên đèn
Trăng thấp thoáng xa xa
ai còn nhớ ....


Đêm lạnh,
sương là là mặt biển
Rì rào
sóng tiếc nuối bóng trăng
Gió vẫn thổi vi vu
nhạc lòng,
như cảm thông, sẽ chia tình biển ....
Thương biển dạt dào, chung thủy lắm,
biển ơi !


Hỡi gió, hỡi mây ! .....
Hỡi vầng trăng khuyết !
Trả lại ta !
Trả lại hết !
Tia nắng hồng tuổi trẻ,
ánh trăng vàng,
đêm ngây ngất tình yêu
Trả lại ta !
Dù ký ức phôi pha ....

Tulang
 

Tuetvnb

Administrator

....

Tôi viết cho những ai hồn thả mộng mơ màng

tìm dĩ vãng chắt chiu từng sợi nắng
từng chiếc lá vàng từng dòng mực tím
để mang về ấp ủ trái tim yêu
để dệt sương đến tím thẫm trời chiều
trãi sóng bạc cho ấm lòng biển lạnh
.....
Tulang

Hay đấy! Dĩ vãng xa rồi, một sợi nắng, một chiếc lá vàng mà còn giữ được cũng là quý lắm..

"lá vàng thủa ấy còn rơi nhỉ
Cho nắng thu nay khỏi nhạt màu..."

Phải uống rượu thôi....:(
 

Tulang

Thành viên
Hay đấy! Dĩ vãng xa rồi, một sợi nắng, một chiếc lá vàng mà còn giữ được cũng là quý lắm..

"lá vàng thủa ấy còn rơi nhỉ
Cho nắng thu nay khỏi nhạt màu..."

Phải uống rượu thôi....:(
Vâng, uống rượu trong cái lạnh mùa đông .... Nhâm nhi dĩ vãng ... hà, hà ... Chỉ tiếc người xưa nay đã xa rồi không còn ngồi đối ẩm để "hồn thả mộng mơ màng" .... hà, hà, hà ... Cũng chẳng có người tri kỹ thay vào để bàn chuyện nhân tình thế thái .... Tiếc lắm thay ... hà, hà, hà ...
 
Last edited by a moderator:

Tulang

Thành viên
Biển Trăng

Có người thích ngắm trăng không cần biển
Rồi có người lại yêu biển hơn trăng
Tôi ở gần trăng thì nhớ biển
Tôi về với biển lại yêu trăng

Trăng của lòng tôi trãi ngọn sóng dạt dào
Biển man mát nhờ ánh trăng huyền ảo

Tulang
 

Tulang

Thành viên
Quê tôi ...

Kiên Giang quê tôi
đẹp như đường cong thiếu nữ !
Trãi rộng lòng mình cố ôm cả ba đặc vùng kinh tế
Tây sông Hậu nước ngọt quanh năm bạt ngàn sóng lúa
Tứ giác Long Xuyên phèn chua nắng cháy lũ tràn
Bán đảo Cà Mau bên kia sông Cái Lớn thoãng vị mặn lúa tôm.
Rồi Phú Quốc ngoài khơi,
như hòn ngọc đứng chơ vơ khống chế biển trời
tây nam tổ quốc ......

Dân quê tôi
dù không còn đơn thuần là hậu duệ của những người ngày xa xưa khai hoang lập ấp.
Nhưng địa linh sinh nhân kiệt,
mãnh đất này luôn dạy cho con người biết dựa vào nhau mà sống,
và kết dính với nhau bằng nghĩa bằng tình bằng đạo lý thuở hồng hoang ...
Chúng tôi bây giờ Bắc Trung Nam, Miên Việt Hoa đều hòa quyện một nhà,
cùng hợp tác làm ăn, cùng sống, cùng chơi, cùng vui, cùng nhậu,
cùng ngắm biển ngắm trời cùng ngợi ca sóng nước,
và một lúc nào bất chợt,
cùng nắm tay nói tiếng yêu nhau .....

Đến quê tôi,
xin bạn hãy dành chút thời gian đến núi Bình San vào thăm Lăng Mạc Cửu
thấp nén hương lòng tưởng nhớ người xưa.
Trấn Hà Tiên vang bóng một thời máu lữa
bao trùm cả Rạch Giá, Cần Thơ, Long Xuyên, Châu Đốc, trãi xuống mãi tận Cà Mau,
trước khi về với đại gia đình tộc Việt cùng một sắc màu.
Bạn cũng đừng quên trèo lên đỉnh Bình San trầm mặc mang mang !
Có thể mỏi chân nhưng cả một mãnh giang sơn sẽ thu gọn trong tầm nhìn của bạn.
Kim Dữ chỉ còn trong ký ức mờ xa,
nhưng Đông Hồ vẫn thấp thoáng long lanh dưới ánh chiều tà.
Dưới kia là Thị xã Hà Tiên nhà cửa nhấp nhô, dọc ngang phố xá
Sau lưng là những cánh đồng lộng gió của xứ chùa Tháp hiền hòa
Ngoài xa là biển Tây mênh mông dập dờn sóng lượn
Phú Quốc như em gái nhỏ e ấp ngượng ngùng che phủ một màn sương
ở tận chân trời ......

Đặc sản quê tôi,
nước mắm, hồ tiêu, rượu sim Phú Quốc,
rắn, rùa, lươn, cá, mễnh, ba ba là biểu trưng của rừng U Minh Thượng hoang sơ.
Cua, ghẹ, mực, ốc, cá, tôm thì mùi nồng tanh đã trở thành nỗi nhớ
cho những đứa con làng chài mỗi lúc đi xa ...
Về Hà Tiên có khi bạn sẽ bất ngờ
Khi bạn bè đem ra đĩa .... sứa ....
ăn kèm với hớp rượu gốc nấu nhà, vừa giòn, vừa ngọt, vừa đắng, vừa cay,
vừa say tình biển ...
Nhưng có lẽ món mà mọi người sẽ nhớ
Là những tấm lòng trãi rộng như thơ ......

Tulang
 
Last edited by a moderator:
Top