Quê tôi ...
Kiên Giang quê tôi
đẹp như đường cong thiếu nữ !
Trãi rộng lòng mình cố ôm cả ba đặc vùng kinh tế
Tây sông Hậu nước ngọt quanh năm bạt ngàn sóng lúa
Tứ giác Long Xuyên phèn chua nắng cháy lũ tràn
Bán đảo Cà Mau bên kia sông Cái Lớn thoãng vị mặn lúa tôm.
Rồi Phú Quốc ngoài khơi,
như hòn ngọc đứng chơ vơ khống chế biển trời
tây nam tổ quốc ......
Dân quê tôi
dù không còn đơn thuần là hậu duệ của những người ngày xa xưa khai hoang lập ấp.
Nhưng địa linh sinh nhân kiệt,
mãnh đất này luôn dạy cho con người biết dựa vào nhau mà sống,
và kết dính với nhau bằng nghĩa bằng tình bằng đạo lý thuở hồng hoang ...
Chúng tôi bây giờ Bắc Trung Nam, Miên Việt Hoa đều hòa quyện một nhà,
cùng hợp tác làm ăn, cùng sống, cùng chơi, cùng vui, cùng nhậu,
cùng ngắm biển ngắm trời cùng ngợi ca sóng nước,
và một lúc nào bất chợt,
cùng nắm tay nói tiếng yêu nhau .....
Đến quê tôi,
xin bạn hãy dành chút thời gian đến núi Bình San vào thăm Lăng Mạc Cửu
thấp nén hương lòng tưởng nhớ người xưa.
Trấn Hà Tiên vang bóng một thời máu lữa
bao trùm cả Rạch Giá, Cần Thơ, Long Xuyên, Châu Đốc, trãi xuống mãi tận Cà Mau,
trước khi về với đại gia đình tộc Việt cùng một sắc màu.
Bạn cũng đừng quên trèo lên đỉnh Bình San trầm mặc mang mang !
Có thể mỏi chân nhưng cả một mãnh giang sơn sẽ thu gọn trong tầm nhìn của bạn.
Kim Dữ chỉ còn trong ký ức mờ xa,
nhưng Đông Hồ vẫn thấp thoáng long lanh dưới ánh chiều tà.
Dưới kia là Thị xã Hà Tiên nhà cửa nhấp nhô, dọc ngang phố xá
Sau lưng là những cánh đồng lộng gió của xứ chùa Tháp hiền hòa
Ngoài xa là biển Tây mênh mông dập dờn sóng lượn
Phú Quốc như em gái nhỏ e ấp ngượng ngùng che phủ một màn sương
ở tận chân trời ......
Đặc sản quê tôi,
nước mắm, hồ tiêu, rượu sim Phú Quốc,
rắn, rùa, lươn, cá, mễnh, ba ba là biểu trưng của rừng U Minh Thượng hoang sơ.
Cua, ghẹ, mực, ốc, cá, tôm thì mùi nồng tanh đã trở thành nỗi nhớ
cho những đứa con làng chài mỗi lúc đi xa ...
Về Hà Tiên có khi bạn sẽ bất ngờ
Khi bạn bè đem ra đĩa .... sứa ....
ăn kèm với hớp rượu gốc nấu nhà, vừa giòn, vừa ngọt, vừa đắng, vừa cay,
vừa say tình biển ...
Nhưng có lẽ món mà mọi người sẽ nhớ
Là những tấm lòng trãi rộng như thơ ......
Tulang