Dịch lại đoạn này như sau :
Phá quân cũng là chiến tướng, nhưng so với Thất sát thì còn kém hơn một cấp, nguyên do Thất sát có thể đường đường chính chính mà nhận mệnh Hoàng Đế, nếu như Phá quân mà trực tiếp nhận lệnh Vua thì có chỗ không hợp, bởi vì trong tổ hợp Tử vi – phá quân cần phải có một sao được tốt đẹp thì mới tương đối ổn thỏa.
Phần này khó hiểu ở câu cuối cùng. Theo lời văn trên thì có lẽ Vương Đinh Chi muốn giải thích rằng : Phá Quân mà nhận lệnh của Đế tinh (tức Tử vi) thì không hợp ở chỗ - Nếu đã "thụ mệnh đế quân" ắt là sẽ phải phục tòng, quy thuận, nhưng thực tế thì không phải lúc nào Phá Quân cũng quy thuận Tử vi. Cho nên nếu muốn cái tổ hợp Tử Phá mà được tốt đẹp thì nhất định phải có hoặc Tử vi tốt, hoặc Phá quân tốt (đế lấn át, chế khắc hẳn đối phương đi). Tử vi tốt khi gặp được các Tá tinh cùng nhóm phò trợ, Phá quân tốt cũng thế - khi Phá gặp được Tá tinh cũng nhóm phò trợ. Được như thế thì mới ổn thỏa, bởi vì nếu hai bên cân bằng lực lượng thì sẽ tự diệt nhau mà không thể có quan hệ tốt đẹp được.
So với Thất Sát, vì thân làm Lệnh tinh, chuyên thừa hành, nên luôn luôn khuất phục Tử vi trong mọi trường hợp, không có phản kháng. Còn Phá quân thì không hẳn thế, có những trường hợp xảy ra tranh giành với Tử vi.
Đây cũng là một quan điểm để xem xét cách cục "Tử Phá tranh hùng". Đã nói là hai bên TRANH HÙNG thì bên nào mạnh hơn ắt sẽ thắng, bới vì tại Sửu-Mùi, Tử Phá đồng cung, hai bên đều vượng ngang nhau. Bên thắng sẽ là bên có được nhiều Tá tinh cùng nhóm phò trợ.
Ví dụ : Cũng là cách Tử Phá tại Sửu, nhưng nếu hội được Xương Khúc, Khôi Việt, Long Phượng v.v.. thì sẽ nghiêng theo Tử vi, còn nếu hội Binh Hình Tướng Ấn, Kình Đà Không Kiếp đắc địa, ắt là sẽ nghiêng về Phá quân... đại khái thế.
Phá quân cũng là chiến tướng, nhưng so với Thất sát thì còn kém hơn một cấp, nguyên do Thất sát có thể đường đường chính chính mà nhận mệnh Hoàng Đế, nếu như Phá quân mà trực tiếp nhận lệnh Vua thì có chỗ không hợp, bởi vì trong tổ hợp Tử vi – phá quân cần phải có một sao được tốt đẹp thì mới tương đối ổn thỏa.
Phần này khó hiểu ở câu cuối cùng. Theo lời văn trên thì có lẽ Vương Đinh Chi muốn giải thích rằng : Phá Quân mà nhận lệnh của Đế tinh (tức Tử vi) thì không hợp ở chỗ - Nếu đã "thụ mệnh đế quân" ắt là sẽ phải phục tòng, quy thuận, nhưng thực tế thì không phải lúc nào Phá Quân cũng quy thuận Tử vi. Cho nên nếu muốn cái tổ hợp Tử Phá mà được tốt đẹp thì nhất định phải có hoặc Tử vi tốt, hoặc Phá quân tốt (đế lấn át, chế khắc hẳn đối phương đi). Tử vi tốt khi gặp được các Tá tinh cùng nhóm phò trợ, Phá quân tốt cũng thế - khi Phá gặp được Tá tinh cũng nhóm phò trợ. Được như thế thì mới ổn thỏa, bởi vì nếu hai bên cân bằng lực lượng thì sẽ tự diệt nhau mà không thể có quan hệ tốt đẹp được.
So với Thất Sát, vì thân làm Lệnh tinh, chuyên thừa hành, nên luôn luôn khuất phục Tử vi trong mọi trường hợp, không có phản kháng. Còn Phá quân thì không hẳn thế, có những trường hợp xảy ra tranh giành với Tử vi.
Đây cũng là một quan điểm để xem xét cách cục "Tử Phá tranh hùng". Đã nói là hai bên TRANH HÙNG thì bên nào mạnh hơn ắt sẽ thắng, bới vì tại Sửu-Mùi, Tử Phá đồng cung, hai bên đều vượng ngang nhau. Bên thắng sẽ là bên có được nhiều Tá tinh cùng nhóm phò trợ.
Ví dụ : Cũng là cách Tử Phá tại Sửu, nhưng nếu hội được Xương Khúc, Khôi Việt, Long Phượng v.v.. thì sẽ nghiêng theo Tử vi, còn nếu hội Binh Hình Tướng Ấn, Kình Đà Không Kiếp đắc địa, ắt là sẽ nghiêng về Phá quân... đại khái thế.